Trở
về Đất Lạnh... bên con đường lộng gió
Giữa
phố đông người sao chỉ thấy mình em
Đứng
đợi một người để đốt ngọn đèn lên
Thắp
lại quá khứ một thời nào đã tắt
Trở
về Đất Lạnh... nhìn hàng cây hiu hắt
Nơi
quán không người nghe trống vắng hư hao
Nhớ
lại bạn bè thuở đông đủ bên nhau
Lao
xao trong nắng lời hẹn hò xưa cũ
Trở
về Đất Lạnh... chiều nay cơn mưa lũ
Rớt
xuống cuộc đời làm sóng dậy lênh đênh
Bao
nhiêu năm rồi người còn nhớ hay quên?
Góc
trời dang dở, em lỡ làm đánh mất
Trở
về Đất Lạnh... một lần thành sự thật
Cho
xóa nỗi buồn vơi hết những chờ mong
Để
lúc em về níu lại chút hư không
Của
kỷ niệm đẹp mênh mông thời con gái!
Cố
Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét