Khi tôi rời thành phố
Mùa thu nhuộm lá hồng
Như mắt người rưng đỏ
Hoàng hôn về bên sông
Đàn hải âu xa biển
Gọi tiếng đời muôn trùng
Thuyền ai giăng cánh mỏng
Cho lòng khói sương dâng
Mây hoang như tóc rối
Đưa bóng lạ lên đồi
Nghe niềm vui nào tắt
Trong mảnh nắng chiều rơi
Và ngày tàn, nắng vội
Thắp hạt lệ chia phôi
Trên hàng cây gió gửi
Cho ai tiếng ngậm ngùi
Như mặt trời bỏ núi
Tôi xa thành phố vui
Mênh mang hương trán tóc
Thoảng da thịt không rời
Chào dòng sông ở lại
Rưng rưng sóng đầy vơi
Rừng phong thay lá đỏ
Thơm mãi nụ hôn người
Thế Vũ
(Đặc san Nguyễn trãi 2001)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét