Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

Thơ Xuân

Vũ Kiện

Bạn bảo ta làm bài thơ Xuân
Ta ôm vòng nợ khất bao lần
Bóp tay vỗ trán vò thi hứng
Chỉ thấy hồn nheo mấy nếp nhăn

Rượt bắt Xuân, phố phường building
Kho xi măng nở cọng vô tình
Ở đây đô thị đời xuôi ngược
Lối ngõ nào cho Xuân nó xanh?

Và trắng đời hoang tuyết phủ bong
Cành mai hoài niệm chặt trong long
Phải ngươi vừa hát bài con sáo
Nó xổ lồng bay sang bên song?

Ai xui con sáo nó lần khần
Bỏ bến sông này lỡ bến Xuân
Tám Tết xa nhà  ta lạc xứ
Cũng thấy đời chao hẫng bước chân

Đâu phải vì say hớp rượu đong
Mà quên dán cột chữ Xuân hồng
Ngoài kia hoa đậu lòn phên tuyết
Những nhánh còm run trốn gió đông

Ta trốn ta bằng những bước quanh
Tường giam bốn phía khóa Xuân hành
Đi lùi đi tới vòng xuôi ngược
Luẩn quẩn đành rơi rụng mất Xuân…






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét