Hôm nay trời đất ở đâu
Xa trông, thấy chỉ một màu trắng thôi
Đường đi, hè phố quanh tôi
Rặng cây, dãy phố đơn côi lạnh lùng
Gió ơi! sao gió chập chùng
Làm hoa tuyết vãi tứ tung đầy trời
Tuyết làm vương vấn một người
Xa xôi nhưng vẫn một trời nhớ ai
Đầu đình! đâu phải một, hai
Người ta đâu phải ở ngoài thôn Đông
Đường đi diệu vợi xa trông
Đường đi chẳng ngại, ai mong? ai chờ?
Gặp nhau mà gặp hững hờ
Tái tê trong dạ, thẫn thờ trong tim
Bảo rằng ai nhớ mà tìm
Bảo rằng cũng tại con tim chập chùng
Hôm qua đàn, sáo bập bùng
Giờ đây đàn đã giây chùng, nhớ ai?
Bùi Thế Phụng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét